Học tập mọi người dịch sang tiếng nhật giúp e với ạ

Tuấn Linh 114

Thành Viên Mới
e chào mọi người. mọi người có thể giúp e dịch bài luận này sang tiếng nhật với dc ko ạ e cảm ơn
Sống xa nhà, mọi thứ thật khó khăn...

Con thật sự chẳng biết đi đâu, chẳng biết dựa vào ai cả! Mẹ, xa nhà, sao mọi thứ lại khó khăn đến thế? Lớn lên sao con người ta lại nhiều tâm tư đến thế? Trưởng thành sao lại cô đơn đến thế? Toàn thân cam chịu những vết xước cứ liên tục rỉ máu mà khóc
Alo, Mẹ ạ? Con đây...
Một ngày đối với con thật nhàm chán và có chút mệt mỏi mẹ ơi. Con thức dậy đón công việc tại chỗ làm từ 8h sáng tới 5h30 chiều, rồi lại chạy qa chỗ làm thêm làm từ 6h đến 12 giờ đêm và về đến nhà, tắm, giặt, và đặt mình lên chiếc giường thân quen thường là hơn 1 giờ sáng. Cứ vậy mẹ ơi...Nhiều lúc thấy thật mệt. Những cơn buồn ngủ cứ bám riết lấy con. Nhưng nghĩ tới mẹ, tới nhà mình, chẳng hiểu sao con lại tiếp tục được.
Con chỉ muốn về nhà thôi! Chẳng biết suy nghĩ này có phải là loại suy nghĩ ích kỷ hay không? Vì ở thành phố, con vẫn có những người bạn, trong số họ, ai thực tâm quan tâm con, con đều biết, chỉ là không muốn biểu hiện ra ngoài. Có lẽ bởi nhiều lần kỳ vọng, khiến bản thân thất vọng đã khiến con dần hình thành một lối suy nghĩ. Và con cũng không thể hiểu cảm giác của bản thân từ đâu ra, khi giữa những người quen, con chỉ cảm thấy mình lạc lõng. Con cảm nhận được những khoảng trống không sao lấp đầy nổi và không một ai có thể giúp con.
Giá như giờ con có thể về nhà! Sau một ngày rong ruổi con chỉ cần được thấy bố mẹ sau cánh cửa...
Ngày con bế tắc trong cuộc sống tự lập con không nói với mẹ được, con lại giam mình trong suy nghĩ, đâu có ai có thể lắng nghe con như mẹ, và không ai thương con như mẹ... Bao nhiêu nước mắt con gạt đi rồi lại trào ngược cứ thế lăn dài trên má con,.... Con bấm số của mẹ con vội tắt đi, con viết tin nhắn rất dài và con xoá đi từng chữ từng chữ nặng nhọc, con sợ phải thấy mẹ lo lắng cho con... Con sợ mẹ thấy con yếu đuối chông chênh trên bước đi đường đời của con, bây giờ và mai sau. Con lại ôm tất cả vào lòng gối lên hàng lệ cay ngủ say - sớm mai dậy con lại thấy mình rất ổn trong chuỗi buồn không yên qua ngày. Tất cả, tất cả mẹ à! là con dối lòng. Vì con muốn giấu đi..
Những lúc như thế......con lại chỉ muốn về nhà thôi mẹ ạ! Ngủ yên trên chiếc giường của con, ăn bữa cơm mẹ nấu và ôm mẹ thật chặt để khóc nấc lên. Những điều tưởng như đơn giản ấy, vậy mà bây giờ con lại chẳng thể làm, trái tim bảo con buông bỏ hết mọi thứ đi, nhưng lý trí căn dặn con không được từ bỏ con đường mình đã chọn. Thế là con cứ ôm trong mình nỗi lo lắng vì phải tìm cách xoay sở cho cuộc sống.
Lẽ ra lúc viết những dòng này, con phải nhắn tin cảm ơn mẹ đã sinh ra con trên đời, nhưng con lại cảm thấy quá mệt mỏi, quá đỗi buồn phiền, con sợ mẹ lo lắng, chỉ biết để bản thân yếu đuối một lúc.
Con thật sự không muốn ai nhìn thấy bộ dạng ngớ ngẩn của con lúc ấy, con chỉ muốn bỏ đi đâu đó một mình, nhưng mà thành phố tuy rộng, chỗ nào cũng toàn người là người.
Mẹ, có phải mẹ đang vừa lo lắng, vừa phì cười nếu đọc được những dòng này? Lúc tuổi mẹ bằng tuổi con bây giờ, mẹ đã phải làm mẹ trẻ con, phải lo lắng đủ thứ trên đời. Ấy vậy mà con mới bị sóng gió cuộc đời xô nhẹ một tí đã chỉ tay lên, than thân trách phận, chỉ tay vào mặt người, nói kẻ xấu xa. Nhưng mà mẹ, con thật sự, thật sự muốn về nhà! Con mệt mỏi lắm, chỉ muốn ôm mẹ mà thôi!
 

Hiep Nga

Kohai Học Việc
Trời đất . Dịch kiểu này chắc thánh cmn thật , ng nước ngoài chứ ko phải ng nhật mà có thể dịch đc nhiều từ hoa mỹ như thế đc
 

Hitomebore

Sempai Gương Mẫu
Trời đất . Dịch kiểu này chắc thánh cmn thật , ng nước ngoài chứ ko phải ng nhật mà có thể dịch đc nhiều từ hoa mỹ như thế đc
Dịch được thì cũng chả ai người ta rảnh để dịch cho đâu bạn à :D
 

@NohairSama

Kohai Học Việc
私は本当にどこに行くべきかわからない、誰にも頼らない!ママ、家から離れて、すべてがとても難しいですか?何人の人がそんなに成長したのですか?孤独な星が育っている?全身が泣いた絶え間ない出血の涙に消えたアロ、母?これは...ある日私にとっては退屈で少し疲れた母親です。私は仕事で午前8時から午後5時半まで起き、その後午後6時から午後12時まで仕事をして家に帰り、入浴、洗濯をしてベッドに身を置くのが普通です午前1時だからママ...時々私は疲れている。睡眠は子供に付いている。しかし、私の母親、私の家には、どういうわけか、私は考え続ける。私は家に帰りたい!この思考が利己的な思考であるかどうかは分かりません。なぜなら、街では、あなたに本当に気を配っている友人がいるからです。おそらく、多くの期待のために、自分自身を不満にさせることは、私が徐々に考え方を形成させました。知人、私が失ったと感じるとき、私はまた、私がどこから来たのかの感覚を理解することができません。私は空の空間が満たされていないと誰も私を助けることができると感じる。私だけが家に帰ることができたら!道のりで一日過ごした後、私は両親のドアの後ろにいる必要があります...私は私の人生で死ぬ日、私は母に話すことができない、私は考えに自分自身を閉じ込める、誰も私に耳を傾けることはできません母親のように、誰も母親のような子供を愛していない...頬を転がすために何回目の涙を拭き取って戻ってくるのか...母親を押して、メッセージを書く私はあなたが私について心配するのを見るのがとても怖いです...私は今、そして明日、人生の途中で私が弱いと感じるのではないかと心配しています。明日早く起きて、過去の悲しい悲しみの中で自分自身を見つけるために、私は脾臓のすべての眠りを抱きしめるように抱きしめました。すべて、すべての母親!嘘つきです。私はそれを隠したいので...そのような時に......私はちょうど家のお母さんに行きたい!あなたのベッドで眠り、母親の食事を食べ、母親を抱き締めて泣き叫ぶ。これらの単純なことが、今はできません、私の心はすべてのものを放棄するように私に言ったが、理由は私が選択した方法をあきらめないように私に言った。だからあなたはいつも人生を扱う方法を見つけるためにあなたの不安を抱きしめています。私はこれらの行を書くとき、私は母親に私に生まれてくれてありがとうと言いますが、とても疲れました。とても悲しいです、私は自分の心配を恐れています。で。私は本当に誰もが私の愚かな外観を当時に見てほしくない、私はただ残したいが、街全体が人間である広いです。母親、あなたが心配しています、あなたはこれらの行を読んでいればただ笑いますか?私の母親の時代、今は母親と子供でなければならず、人生のすべてを心配する必要があります。しかし、私は人生の風に裂かれた、ちょっと指摘された、責任を嘆き、顔に指摘、邪悪な人々が言った。しかし、母は、本当に、本当に家に帰りたい!私は疲れている、ただ母を抱きしめたい!

from goolge
 

Quảng Cáo

Thành Viên Online

Không có thành viên trực tuyến.
Top